Trong lòng bàn tay Triệu Như có một viên tinh hạch bình thường, tỉ lệ giống như một
hạt lựu, nàng ngưng thần tĩnh khí đứng tại chỗ phảng phất như tập trung toàn bộ lực chú ý suốt đời
của mình vào đó.
Phần lớn bọn họ hấp thu đều như thế, nhưng cũng phải hai đến ba lần mới có thể đem toàn bộ năng
lượng bên trong tinh hạch hút ra được, sau khi tinh hạch bị hút sạch năng lượng, bột phấn vẫn còn
đóng cục rất lớn, thoạt nhìn tựa như không được hấp thu hoàn toàn.
Lúc này mặt trời đã ngã về tây, mấy người Lương Tử Ngộ phía sau Triệu Như đã bắt đầu thu xếp xem ăn
gì, An Nhiên thì ôm Oa Oa đang không ngừng rầm rì, cúi đầu nhìn lòng bàn tay đang mở ra của Triệu
Như, nghĩ nghĩ, nói:
"Ngươi cho ta xem cái này ta cũng không hiểu khác nhau ở đâu, nếu ngươi muốn biết ta làm sao có thể
hấp thu như vậy, không bằng ngươi thử một chút, thả nhiều nước một chút, mỗi ngày không
ngừng thả nước, không
ngừng hấp thu tinh hạch, 24 giờ không ngừng nghỉ, mỗi lần đem dị năng trong cơ thể tiêu hao đến
sạch sẽ, làm thử vài lần, có lẽ ngươi sẽ nhìn được hiệu quả mà mình muốn."
Triệu Như lẳng lặng nhìn An Nhiên, trêи khuôn mặt An Nhiên là một mảnh thản nhiên, biểu tình trêи
mặt nàng có một mạt khϊế͙p͙ sợ, đột nhiên nói: "Ngươi nói ngươi và Vân Đào là trong sạch."
"Sao lại nói đến cái này?" An Nhiên nhíu mày, nhìn Triệu Như.
"Không, trước kia ta không tin, bởi vì lộ trình từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/989131/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.