An Nhiên đứng dậy, bế Oa Oa trên giường nhẹ nhàng dỗ dành, Vân Đào đứng dậy từ bên cửa sổ, thấp giọng nói với An Nhiên đang ngồi ở mép giường.
"Trước tiên ngươi đừng xuống dưới, hành sự phải tùy theo hoàn cảnh, không cần quan tâm đến ta."
Hắn nói đây là sự việc lần trước xảy ra ở trạm xăng, Vân Đào sợ An Nhiên sẽ giống như lần trước, làm dị năng của mình bại lộ ra, nếu lần này gặp gỡ nguy hiểm gì, Vân Đào hy vọng An Nhiên sẽ mặc kệ hắn, bảo mệnh mang theo 3 đứa nhỏ chạy.
An Nhiên ôm Oa Oa gật gật đầu, nhìn Vân Đào đã đi đến cửa phòng, nhịn không được, mở miệng gói hắn:
"Đào ca...."
Thấy Vân Đào quay lại, An Nhiên dừng một chút, mới nói:
"Cẩn thận một chút."
Dưới ánh trăng, Vân Đào trầm mặc gật gật đầu, đi nhanh ra cửa xuống tầng, khi xuống tới tầng 1 trong khoảng khắc đối mặt với Lôi Giang, vẻ mặt Vân Đào treo lên sự hâm mộ, lại nhát gan, lại nở một nụ cười nịnh bợ, chắp tay về phía Lôi Giang nói:
"Lão huynh, lão huynh thân thủ thật tốt, ngươi chỉ có 1 người mà có thể giải quyết hết tang thi ở phía sau như vậy làm ta thật hâm mộ, hâm mộ a...."
Ánh trăng chiếu vào tầng 1 rất mơ hồ, trên mặt Lôi Giang cũng nở nụ cười khiêm tốn, ánh mắt hắn lóe lóe, lướt nhìn lên tầng 2, rồi nhìn về phía Vân Đào bắt đầu hàn huyên một trận:
"Không dám, không dám, mạt thế này chỉ cầu sinh tồn thôi, đều là chút thủ đoạn mà thôi."
Trong đêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/989280/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.