Đầu óc Phong Thịnh choáng váng nhưng anh vẫn nghe ra được đó là giọng của Thanh Thanh.
Em gái anh tại sao lại ngốc như vậy? Anh nhìn về hướng cô, tay trái run rẩy nhấc lên một cách khó khăn, khoé miệng anh bắt đầu trào ra máu đen nhưng anh vẫn gắng gượng ra hiệu cô đừng đi ra.
_ Đừng…
Phong Thanh không quan tâm.
Tại sao cô phải sợ hãi? Tại sao cô phải nghe lời anh? Anh đừng hòng bắt cô phải thực hiện yêu cầu như vậy.
_ Phong Thịnh! Anh đợi em!
Cô nhặt bừa một thanh sắt đầu hẻm lên, bàn tay nắm chặt nó xông tới chỗ anh trai.
Ánh mắt cô lúc này tràn ngập sự thù hận khi nhìn về phía hai con chó dại kia.
Chúng chính là nguyên nhân hại anh cô, chúng không đáng sợ, chúng là kẻ thủ của cô.
Từ giờ trở đi cô không bao giờ sợ thứ này nữa.
Cô vừa khóc vừa điên cuồng vung cây sắt trong tay vào thân bọn chúng.
_ Mày dám cắn anh tao! Tao giết hết! A a a a a!
Phong Thịnh ôm ngực ho khan liên tiếp, ánh mắt anh ẩn chứa sự đau lòng tột độ khi thấy em gái mình đang phát điên.
Rõ ràng Thanh Thanh rất sợ hãi nhưng vẫn can đảm xông ra ứng cứu.
Anh không nhịn được mắng liên tiếp.
_ Thanh Thanh! Em điên rồi! Sao em không nghe lời anh hả!
Phong Thanh cũng mắng lại.
_ Anh im đi! Anh nghĩ em là loại người gì? Chuyện bỏ lại người anh trai duy nhất của mình em có thể làm được sao? Anh ép em làm người bất nhân bất nghĩa! Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-luom-bao-bao-va-tinh-yeu/785626/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.