Người thầm thương ở ngay trước mắt, Mạn Sanh thật sự chẳng biết nên làm sao.
Cậu ấy bị ba bắt cóc! Bây giờ ba còn bắt mình tra tấn cậu ấy sao?
Giọng nói Mạn Sanh run rẩy "Không được... ba ơi, ba thả cậu ấy được không? Con sẽ chịu mọi hình phạt."
"Hả? Mày vừa nói cái gì?" ba của Mạn Sanh- Mạn Phong Nghiêm khó tin nhìn vẻ mặt kháng cự của con trai, trong lòng như ngộ ra điều gì đó.
"Ồ, mày quen biết cậu bé này? Mà còn..." Mạn Phong Nghiêm thì thầm vào tai Mạn Sanh "...yêu thích tới mức muốn đè cậu ta xuống cưỡng bức?"
Hiển nhiên một đứa trẻ 8 tuổi như Mạn Sanh chưa có ý định lớn mật và đồi bại tới mức đó, nhưng Mạn Phong Nghiêm lại cố tình biến dạng sự ngưỡng mộ thuần túy của con trai.
"Con không có. Con chỉ..." Mạn Sanh cực kỳ hoảng loạn trước ánh mắt đáng sợ của Mạn Phong Nghiêm.
Không! Hắn không hề có ý định dơ bẩn đó! Lâm Nhã cao quý, xa vời như vậy, sao hắn có thể...
Bốp!
"Dám cãi lời tao à? Xem ra mày đã quên hình phạt khi dám phản kháng tao nhỉ?" Mạn Phong Nghiêm mỉm cười dữ tợn, chân đá mạnh vào bụng của Mạn Sanh, trên người Mạn Sanh lại chi chít thêm đầy vết thương.
Lâm Nhã tái nhợt mặt mày, ông ... ông ta đang làm gì vậy ? Không phải hắn là con trai của ông ta sao? Vì cái gì ?
Mạn Phong Nghiêm lật váy đầm trắng lên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-tam-hoi/2029423/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.