Cố Thần hung hăng trợn trắng mắt, nghiến răng nghiến lợi, nở nụ cười chết chóc: "Ngươi là ai a?"
Tiểu Đặng Tử bị hắn nhìn đến lông tơ dựng đứng, hoảng sợ, nhưng cậu vẫn 'anh dũng' không lùi bước, trả lời: "Chị dâu, anh nhanh như vậy mà đã quên em rồi à! Anh còn ăn nguyên một con gà của em đấy!"
Cố Thần hơi hơi mỉm cười, tiếp tục nhìn Tiểu Đặng Tử, cười đến vô hại.
Trong giây lát hắn liền hung hăng giơ tay lên, hướng về phía mặt cậu mà đánh.
Tiểu Đặng Tử bị đánh đến kêu ngào, vội vàng xin khoan dung.
Toàn bộ người trong xe lập tức rùng mình lên, lông tơ dựng đứng, sôi nổi tránh xa khu vực nguy hiểm.
Mọi người đồng loạt lau mồ hôi lạnh, không dám thở mạnh.
Thật không ngờ tới a, đội trưởng phu nhân nhìn qua thân thể thật gầy yếu, nhưng một khi nổi bão thì không phải dạng vừa đâu.
Trong xe nháy mắt yên tĩnh, trừ bỏ tiếng la kêu khóc của Tiểu Đặng Tử thì còn lại chỉ còn có tiếng động cơ xe.
Đánh được một lúc, Cố Thần cũng đã mệt, lúc này mới buông tha cho cậu nhóc, lắc lắc tay.
Lãnh Túc thấy hắn dừng lại, liền kéo tay hắn qua nhìn, nhẹ nhàng giúp hắn mát xa, sợ hắn bị đau tay.
Tiểu Đặng Tử thấy vậy cũng buông lỏng tinh thần ra, mặt của cậu đã sưng lên như đầu heo, nước mắt lưng tròng.
Cái đám chết tiệt thật không có nghĩa khí, thấy vậy liền trốn ra xa, hic hic, đến cả đội trưởng cũng không trong mong gì được, ngược lại cậu còn sợ y ra tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-trong-sinh-chi-chua-khoi-he-thong/538269/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.