Hai người Hạ Tử Trọng lấy ra vũ khí, nhảy thẳng vào cái hố to có tang thi cấp ba, tuy rằng lần này chúng tới không ít nhưng tính gộp lại cũng chỉ mười mấy con. Còn loại tang thi từ rất nhiều xác tang thi hợp lại sau nhiều lần bọn họ nghiệm chứng cũng xác định nó là do một tang thi cấp hai sử dụng dị năng đặc thù tạo thành khôi giáp cho nó. Bị bom nổ tung, đám xác gắn bên ngoài không rắn chắc bay tứ tán, lộ ra bên trong là một con tang thi hình thể gầy gò.
Trận nổ này tuy thiêu cháy tụi nó thành nửa sống nửa chết nhưng phiền phức cũng hơn nhiều. Không ít tang thi bị nổ nhưng vẫn không chết, vẫn kiên nhẫn bò ở chỗ cũ, qua thời gian một buổi tối, đủ để chúng nó bò được một quãng rất xa.
Hơn nữa không ít con tang thi chưa chết chôn lẫn trong đống đổ nát thê lương, cho dù hai người có dị năng cao đến đâu cũng khó tránh khỏi bị thương. Thêm vào đó thỉnh thoảng còn có mấy đoạn dây leo chạy tới đánh lén.
Phương Hách nhìn trên người Hạ Tử Trọng lại có vết thương mới do gốc dây nào đó làm ra, sắc mặt đen thui: “Nếu không phải bây giờ đồ ở chỗ này còn nhiều, thật muốn quăng một cây đuốc đốt rụi nơi này, bớt chuyện cho chúng ta.”
Hạ Tử Trọng cười sờ sờ tóc cậu: “Chỉ là vết thương nhỏ, phiền toái hai ngày thôi, chờ thanh lý xong nơi này chúng ta qua hội triển lãm kia rồi trở về căn cứ nghỉ ngơi.”
Thu hoạch lần này của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-trong-sinh-chi-trong-quy-vu-hach/2481561/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.