Nhân số của Luân Hồi tuy rằng không nhiều mà bây giờ đều đã thức tỉnh dị năng, mà dị năng tấn công tầm xa chiếm một phần ba, mỗi người phóng một cái cũng đủ dìm chết thứ đó.
Đặc biệt là khi bọn họ còn biết nó chỉ có cái ‘áo giáp’ này để hù người, còn phần phía dưới và ở giữa mới là bản thể chính của nó, bọn họ đương nhiên không thèm khách khí, từng luồng sáng dị năng phóng thẳng về phía bản thể.
Nếu là người khác, gặp phải loại này đều sẽ theo bản năng tấn công ‘đầu’ của nó, chỉ tổ phí thời gian, nếu như chúng nó ghép càng nhiều chi, thì đánh cỡ nào cũng chỉ rụng bớt một vài cái mà thôi. Bởi vậy, không ít người khi gặp phải loại này đều không thể tiêu diệt được, nhưng nếu biết nhược điểm của nó, thì cho dù có cứng cỡ nào cũng có thể đập nát được.
Một con tang thi thì dễ nhưng vẫn thu hút không ít con nghe tiếng lại đây. Tốc độ tấn công liền chậm lại.
Cũng may bọn Quách Binh vừa đánh tinh hạch, vừa huấn luyện đội viên, không quá vất vả.
Con đường này hai người Hạ Tử Trọng ra vào nội thành đã hai lần, nhưng bởi vì thời gian cách khá dài, cho nên bây giờ đã có không ít tang thi di cư qua chặn đường. Điều khiến hai người khá vui mừng là, cũng may lần này không gặp phải thực vật biến dị, không thì bọn họ càng thêm đau đầu.
Một đám dị năng giả tổ đội đánh tang thi, hơn nữa trong Luân Hồi có ít nhất một nửa người có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-trong-sinh-chi-trong-quy-vu-hach/2481573/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.