Editor: Ken Le
Beta: Rosaline
“Thiếu tá, để bọn họ ở lại đó… Thỏa đáng sao?” Hơi hơi chấn động trong xe, phó quan có chút bất an hỏi.
Diêm Tân thần sắc không đổi nói: “Không để lại, chẳng lẽ muốn mang bọn họ theo trên đường để quấy rối?”
Phó quan vội vàng lắc đầu: “Không phải không phải, chỉ là…” Nói xong, hắn chỉ chỉ tấm bản đồ treo bên góc kia.
Diêm Tân đứng dậy: “Nga, ngươi nói này a. Quên đổi.” Nói xong, hắn đi đến bên cạnh tấm bản đồ vươn tay ra… Tấm bản đồ bị lấy xuống, lật bên mặt bên kia, đường đi và chỗ đánh dấu màu đỏ thế nhưng tất cả đều khác nhau hoàn toàn!
Tuy rằng đại khái địa hình, đường đi đều không sai, chỉ có con đường đã được đánh dấu, vẽ ra rành mạch trên đó lại khác nhau!
Phó quan há to miệng, sau đó nhịn không được che miệng cười. Bản đồ treo trong này đã nhiều ngày, Diêm Tân tuy rằng nói muốn đi tới chỗ giấu vũ khí đã đánh dấu kia, nhưng lại chưa từng gọi tài xế vào cùng nhau nghiên cứu qua đường tuyến, chỉ treo ở đó thôi.
Trịnh thiếu úy bên cạnh cũng nhịn không được “Phốc” một tiếng bật cười, hắn nhìn không vừa mắt Ngô Canh đã lâu, cùng là nhị đại, chính mình tuy rằng nương tựa xin giúp đỡ, nhưng trên một đường này cho dù mình mất đi một chân, nhưng vẫn cố gắng chiến đấu tranh thủ thăng cấp dị năng, cố gắng khiến bản thân thành cường giả, còn tên Ngô thiếu kia? Mang theo tinh hạch cha mẹ nhà hắn không dễ dàng gì thu thập được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-trong-sinh-chi-trong-quy-vu-hach/2481599/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.