“Reng reng reng. . .” Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cũng làm bừng tỉnh Tiêu Tử Lăng đang trong suy tưởng, hóa ra là tiểu cô đi công tác gọi điện thoại về.
“Tiểu cô, chào buổi sáng a ~” Tiêu Tử Lăng mới mở miệng, chợt nghe thấy một trận rít gào xông ra từ trong điện thoại di động.
“Thằng nhóc chết bằm, tối hôm qua điện thoại cho cháu thế nào không nhận a? Cháu đã chạy đi đâu?” Khẩu khí của tiểu cô khá là bại hoại.
Tiêu Tử Lăng nghe thấy thanh âm của tiểu cô, viền mắt nóng lên, tất cả tâm tình nảy lên trong lòng, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời thế nào. Tiểu cô là thân nhân duy nhất của cậu, lão ba nhà mình là con trai độc nhất, do ở vào niên đại hỗn loạn trước kia, tuy rằng ông nội bà nội đã chịu qua được đoạn năm tháng chiến đấu đó, nhưng thân thể sớm đã bị kéo sụp, vừa mới hòa bình lại không bao lâu thì ly thế. Chỉ để lại ba người lão ba lão mẹ với tiểu cô.
Lão mẹ với tiểu cô kỳ thực là nhi đồng bị lừa bán do ông nội bà nội cứu. Trên một lần xe đò đường dài, được ông nội bà nội phát hiện vấn đề đã giải cứu được hai cô bé, tuy rằng lão mẹ đã có 5, 6 tuổi, nhưng cũng không cách nào nhớ địa phương ban sơ với thân nhân, mà tiểu cô càng nhỏ hơn, chưa được một tuổi, căn bản không rõ đến từ nơi nào. Sau khi cảnh sát tra tìm không có kết quả, quả quyết được ông nội bà nội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1497503/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.