Gậy gộc của mọi người không kịp phanh lại, tất cả đều rơi xuống người Tam nhi.
Có một cây gậy khá thô cứng trực tiếp đập vào đỉnh đầu Tam nhi, trong chớp mắt sọ liền vỡ ra.
Lúc này một giọng nói thô ráp truyền vào tai mọi người.
“Mập mạp, mau tránh ra.”
Anh Báo ở phía đối diện Mập mạp muốn ra tay giúp đỡ mà không kịp thời, chỉ có thể đứng xa xa nóng vội.
Mấy người đứng gần Mập mạp gần đó không ra tay giúp đỡ, ngược lại còn lùi về mấy bước.
Một lúc sau xung quanh Mập mạp đã trống thành một bãi.
Phượng Hâm nhíu chặt mày, đội ngũ thế này không chết cũng khó.
Cô chỉ cảm thấy tiếc nuối duy nhất anh Báo, hắn là một người đàn ông gan dạ, đương nhiên cũng là một người hữu dũng vô mưu, chỉ hợp làm một người xung phong xuất trận, không thích hợp làm thủ lĩnh.
Mập mạp chân mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, điều này lại giúp hắn tránh được một kiếp.
Tang thi sơ sinh bổ nhào vào khoảng không bay qua đỉnh đầu Mập mạp, rơi xuống mặt đất.
Chỉ thấy nó yếu ớt gào lên một tiếng, xoay lại cơ thể nhỏ nhắn lại hướng về phía Mập mạp gần đó bò qua.
Vị trí của Phượng Hâm lúc này chính là phía sau tang thi sơ sinh, cô muốn nhanh chóng kết thúc mọi chuyện rời khỏi nơi này.
Mọi chuyện nói đến cùng vẫn là do cô khởi đầu, cúi người nhặt một thanh đường đao, nhanh chóng xông lên, lúc tang thi sơ sinh dừng lại, vừa quay đầu thì đã bị một nhát chém ngang thân thể.
Máu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/1864941/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.