Phượng Hâm cầm chiếc khẩu trang lớn vứt trong góc đeo lên, cả khuôn mặt trừ đôi mắt trong trẻo ra thì chẳng thấy gì.
Phối hợp với mái tóc ngắn để lộ ra ngoài, một thân quần áo thể thao màu đen, nhìn thế nào cũng cảm giác giống một nam sinh đẹp trai.
Phượng Hâm nhìn tạo hình mới của cô qua màn hình điện thoại, hài lòng gật gật đầu.
Trận chiến bên ngoài đã đến thời khắc mấu chốt, tang thi ở đây quá đông.
Từ không gian ra ngoài, Phượng Hâm đã thấy có hai quân nhân bị thương rồi, sau khi họ bị thương, chiến hữu của họ cũng không bỏ rơi họ mà tiêm cho họ một chất lỏng không rõ tên.
Người quân nhân bị thương đã không còn chút tri giác, được đồng bạn bên cạnh đưa vào trong chiếc xe quân đội cuối cùng.
Mặc dù những người quân nhân khác không nói một lời, cũng không tỏ biểu tình nào, nhưng cô lại có thể cảm nhận được sự bi thương một cách rõ rệt.
Phượng Hâm tỉ mỉ quan sát bốn phía quanh xe, đa số tang thi đã bị quân nhân thu hút qua rồi.
Chỉ còn lại ba con đang lang thang gần đầu xe.
Sự chú ý của mấy người Lâm Tử Thạc cũng đang bị thu hút qua chỗ khác.
Phượng Hâm từ một bên thùng xe lặng lẽ chui ra ngoài, nhảy vào ghế phó lái.
Trong lòng thấy thoải mái hơn, phía sau thùng xe bị tấm vải bạt xanh quân đội trùm kín không chút ánh sáng, khiến cho cô có loại cảm giác trở lại bãi đậu xe dưới tầng hầm trước khi trùng sinh, tối tăm tới mức không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-trung-sinh-nu-vuong-cuu-the/196431/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.