Bất giác Diệp Hàm Huyên nghĩ đến tiểu bảo bối còn chưa kịp chào đời....
Bản năng của người mẹ trỗi dậy, cô tập trung hết sức lực của bản thân huých mạnh tay về phía người đằng sau.
Điều ngạc nhiên là người kia không hề né tránh, để mặc cô đánh.
"Ah.....Đau đấy nhé!"
Diệp Hàm Huyên còn chưa kịp phản ứng thì người kia đã ngã nhào ra bãi cỏ, kéo theo thân thể của cô nằm sấp xuống. Giọng nói này, mùi hương này nam tính này.....khiến cho trái tim cô không tự chủ được mà đập loạn liên hồi, còn muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cả hai cơ thể dường như sáp nhập lại làm một, thậm chí cô cũng nghe tiếng tim đập thình thịch của anh, cả hơi thở nhè nhẹ của anh phả qua dái tai cô. Mọi thứ đều nóng rực- cả ánh mắt anh đang nhìn cô nữa.
"Tiểu Huyên bé bỏng, em đè anh sắp chết rồi!" Thanh âm tà mị, vô lại của anh lần nữa vang lên, cô không mơ, là anh thật!
Diệp Hàm Huyên lúc này mới ý thức được đùi cô đang chạm vào thứ gì đó của anh....hơn nữa vật kia còn đang có dấu hiệu phất cờ đi lên. Cảm xúc vừa thẹn, vừa bực ập đến, cô chỉ hận không thể đào cho mình một cái lỗ chui xuống!
"Ah...anh!!!"
Cơ thể mềm mại của cô thoáng chốc bị anh xoay người đè xuống, nháy mắt tình thế đã đảo ngược.
Mặt đối mặt, hai đôi mắt giao nhau trong không trung, tư vị thật khó lên lời.
Anh từ trên cao nhìn xuống cô, mắt đen lấp lánh, nụ cười rực rỡ trên bờ môi mỏng, khiến cho người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-tinh-tong-tai-gia-ngoc-cam-du-do/417936/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.