Editor+Beta: Qiongne
Khi Chu Sanh Sanh tìm thấy người đàn ông nhặt rác trên sườn núi, ông ta đang đứng khom lưng trước căn lều nhỏ, cúi người sửa sang từng quyển sách cũ trong giỏ tre.
Căn lều nhỏ cũ nát chật chội, bên ngoài là bức tường xi măng loang lổ, thậm chí còn cánh cửa tử tế, chỉ treo tấm vải bố sọc caro.
Người đàn ông cứ đứng ở nơi đó, nhìn sách trong tay, ánh mắt phức tạp.
Chu Sanh Sanh đứng phía sau ông ta, nhìn《 Kinh Thi* 》rách nát đầy ghi chú trong tay ông ta, chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, quả thực là giống từ tay trẻ con viết ra.
(*): kinh Thi (tổng tập thi ca đầu tiên ở Trung Quốc, thu thập 305 bài từ sơ Chu cho đến giữa Xuân Thu (thế kỷ 11 TCN- 16 TCN),phân thành ba loại lớn Phong 风 (phồn thể 風),Nhã 雅, Tụng 颂 (phồn thể 頌). Đến đời nhà Hán được liệt vào kinh điển Nho giáo và là một trong Ngũ Kinh 五经 (phồn thể 五經.)
Liễu liễu giả nga, phỉ ngay hao. thương cha thương mẹ, sinh ta mệt nhọc.
Liễu liễu giả nga, phỉ ngay úy. thương cha thương mẹ, sinh ta vất vả.
Ông ta như pho tượng, lẳng lặng mà nhìn chăm chú quyển sách trên tay, rõ ràng ăn mặc nghèo nàn cũ nát, sống lưng từ lâu đã bị gánh nặng cuộc sống làm còng đi, nhưng tư thế cầm sách khiến anh ta trông lịch lãm mà hiên ngang.
Cứ như vậy một lúc, Chu Sanh Sanh ý thức được, hương khí linh hồn thật ra có thể xuyên thấu qua cơ thể truyền đến trái tim người khác.
Cô chỉ đứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-toi-luon-thay-doi/77349/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.