Editor: Mứt Chanh Chương 133: Ngọt ngào Lạc Tâm cau mày, trông có vẻ đang suy nghĩ rất nghiêm túc. Cuối cùng anh ta lắc đầu, nói: “Không quen.” Tiêu Điềm Tâm bất chợt hỏi: “Anh thích tôi đúng không?” Lần này, cô không hề đỏ mặt, hoàn toàn giữ thái độ công việc, lạnh lùng và lý trí. Dù anh ta có là F, cô cũng không sợ. Dù gì anh ta cũng đã bị giam giữ rồi cơ mà! Hơn nữa, nhân cách cũng có thể được các nhà trị liệu tâm lý xóa bỏ. Có Cảnh Lam, vị “Phật sống” ấy ở đây, cô lại càng không có gì phải lo. Lạc Tâm không ngờ cô lại hỏi thẳng như vậy, mặt lại đỏ bừng lên. Anh ta khẽ ho một tiếng, cúi đầu xuống, mân mê những ngón tay đặt trên đầu gối. Hàng mi dài khẽ run rẩy, rõ ràng là cực kỳ xấu hổ. Đúng như Cảnh Lam mô tả: ngây thơ, rụt rè, thẹn thùng, hướng nội. Trí tuệ không có vấn đề gì nhưng tâm lý vẫn còn dừng lại ở tuổi thiếu niên. “Anh không nói nhưng tôi đã biết rồi.” Tiêu Điềm Tâm càng trực diện hơn, “Anh thích tôi.” Lạc Tâm ngẩng đầu lên, có chút ngạc nhiên nhưng ánh mắt vẫn không rời cô được. Ánh mắt ấy của anh ta dần dịch xuống đôi môi cô. Đôi môi cô đỏ mọng, đường nét duyên dáng. “Anh muốn hôn môi tôi phải không?” Tiêu Điềm Tâm lại nói tiếp. Lạc Tâm vội vàng quay đi chỗ khác, ngồi thẳng dậy. Vừa rồi, anh ta đã vô thức nghiêng người về phía cô. Tiêu Điềm Tâm nói: “Môi là bộ phận mang tính ám chỉ cao về t*nh d*c.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-trai-cua-anh-sang/2817243/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.