Sau khi đậu xe vào gara, Lê Thành Dương chuyển vali cho người giúp việc, dự định lên thẳng phòng mình nghỉ ngơi. Khi đi ngang phòng khách, nhìn bà Thu đang loay hoay tìm đồ trong hộc tủ, anh đổi hướng đi đến gần bà: “Mẹ đang tìm gì vậy?”
Dương Tuyết Thu tiếp tục việc dang dở, cũng không ngẩng đầu lên: “Về rồi à, mẹ đang sắp xếp lại vài đồ đạc cũ. Con mới làm về mệt lên lầu nghỉ ngơi đi, đợi giờ cơm mẹ kêu con dậy.”
Lê Thành Dương lắc đầu thở dài: “Mấy chuyện dọn dẹp này mẹ để người giúp việc làm là được rồi. Vậy con lên trước đây.”
Anh quay người định đi, nhưng khi tầm mắt vô tình lướt qua bức ảnh dưới đáy tủ, người anh như đông cứng lại.
Vài phút sau, Lê Thành Dương giật mình vội bước về trước lấy bức ảnh ra xem. Càng nhìn gần, hình ảnh cô bé 6 tuổi cười tươi như hoa lộ ra má lúm đồng tiền xinh xắn càng khiến anh sững sờ. Bàn tay cầm ảnh bất giác siết chặt, hốc mắt anh đỏ ửng: “Sao mẹ lại giữ ảnh lúc nhỏ của...Băng?”
Dương Tuyết Thu kinh ngạc cứ như vừa nghe được chuyện gì kỳ quái: “Con nói gì vậy? Ảnh của Nhã hồi 2 anh em con đi công viên chụp chẳng lẽ con không nhớ?”
Bà Thu vừa dứt lời, như có một dòng điện xẹt qua khiến cả người Dương tê rần, đôi mắt anh mờ mịt, trống rỗng. Miệng anh lẩm bẩm: “Sao có thể? Không thể nào, không thể nào!”
Dương Tuyết Thu thấy vậy, sốt sắng hỏi: “Dương, con sao rồi? Có chỗ nào không khoẻ, nói mẹ nghe!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-trai-cua-su-that/295997/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.