Tần Nhiên đưa Lục Tân đến phía sau nhà máy vận tải của họ.
Nơi này có rất nhiều nhà xưởng và nhà kho bị bỏ hoang, khắp nơi đều có sắt vụn hoen gỉ và cỏ dại cằn cỗi.
Tần Nhiên đi thẳng đến cái nhà kho với cái cổng sắt được sơn màu xanh lam ở dưới lòng đất.“Chính là nơi này!”Trước khi mở cánh cổng sắt trên mặt đất, Tần Nhiên hít vài hơi rồi liếc nhìn Lục Tân.Ông ta mới mở khóa cửa sắt, nhấc mạnh nó lên, sau tiếng tiếng cót két, cảnh cửa sắt được mở ra.Có một mùi tanh tưởi xộc thẳng vào mũi.Lục Tân bịt mũi rồi lùi ra sau một bước, sau đó mới đưa mắt nhìn về phía trước.Chỉ thấy cái nhà kho dưới lòng đất này trông giống như một cái hố lớn được bịt kín bằng xi măng.
Bên trong vẫn còn đọng nước.
Nhà kho này dài năm mét, rộng bảy mét, sâu khoảng bốn mét.
Có vài chiếc vòng sắt được đóng cố định ở dưới đáy, những chiếc vòng sắt này đều được buộc bằng dây xích sắt.
Điều khiến da đầu tê dại nhất chính là có một thứ màu đỏ nham nhở được khóa trên dây xích sắt, nhìn thật kỹ thì nhận ra đó là một cánh tay.Dưới đáy hố vẫn còn sót lại những khối thịt đã thối rữa, Lục Tân nhanh chóng nhận ra đó là thứ gì.Hắn không khỏi cau mày nói: “Thật đáng sợ!”Tần Nhiên liếc hắn rồi nói: “Người anh em, vẻ mặt này của ngươi trông không giống như đang sợ! Lúc đó bọn ta mới được coi là sợ hãi thực sự!”Hắn dừng một chút rồi mới nói tiếp:“Móa nó, lúc bốn người kia xông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-trang-do/2246091/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.