Sáng thứ hai, Chúng Thanh Phong không về qua nhà mà tới thẳng tập đoàn Tân Thế Giới.
Anh gọi điện cho Võ Quế Sơn, bảo tới đón Trương Mỹ Vân đi làm.
Lúc lên xe, thấy Võ Quế Sơn ngáp ngắn ngáp dài, mắt thâm như gấu trúc, Trương Mỹ Vân buột miệng hỏi thăm.
"Hôm qua anh và anh Phong tăng ca muộn lắm hả?"
"Ừ! Anh thức nguyên đêm luôn"
Võ Quế Sơn vừa ngáp vừa đáp.
Vì chuyện phát tờ rơi, tìm gấu bông thất lạc của Trương Mỹ Vân mà anh hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết.
"Em thấy anh mệt mỏi lắm.
Sao anh không xin anh Phong nghỉ?"
Trương Mỹ Vân thắc mắc.
"Lát uống lon bò húc là lại tỉnh như sáo em ạ.
Lâu lâu tăng ca một buổi thế này có xi nhê gì đâu.
Đợt mới vào tập đoàn, xin lỗi em chứ...!
bọn anh làm như trâu như chó luôn"
Võ Quế Sơn kế lại cho Trương Mỹ Vân nghe quãng thời gian vất vả, gian khổ nhưng đầy tự hào của Chúng Thanh Phong và mình.
Trong vòng ba năm liền, họ làm việc quần quật không kể ngày đêm.
Cho tới hôm nay, Thanh Phong có thể ngồi vững trên vị trí phó chủ tịch tập đoàn mà không bị các cổ đông và nhân viên gắn mác con ông cháu cha là bởi vì anh đi lên bằng thực lực và đôi chân của chính mình, không dựa dẫm vào bất kỳ ai.
Chúng Thanh Phong là người nói được làm được.
Đồng thời anh cũng vô cùng am hiểu về lĩnh vực chuyên môn mình phụ trách, nên ai cũng tâm phục khẩu phục.
"Cái gì cũng có cái giá của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-troi-trong-tim-anh/66557/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.