“Các cậu bỏ đi đâu sao giờ mới quay lại?” Nhóm năm người Phạm Long vừa mới đặt chân vào sảnh thì từ xa quản lí Huỳnh Lạc vội cất lời và dáng vẻ đầy lo lắng đi tới chận đầu đám người Phạm Long. Đám Phạm long không hiểu chuyện gì nên đứng lại.
Huỳnh Lạc đi tới gần thì dừng lại, ông vội nói ngay: “Hà tiểu thư có đi cùng các cậu không?”
Nhìn thấy gương mặt đầy nét lo lắng hoảng hốt của Huỳnh Lạc. Đám Phạm Long không có biểu hiện gì khác, cả đến ánh mắt cũng không lóe lên bất kì sự tò mò nào. Không biết Hà tiểu thư mà Huỳnh Lạc nhắc đến là ai, Hạo Nhân liền hỏi ngược lại nhưng với ngữ điệu hết sức bình thường không nhanh không chậm: “Hà tiểu thư?… Là cô gái đó sao?”
Huỳnh Lạc liền tiếp lời: “Là người đã báo tin cứu các cậu. Căn nhà của Hà tiểu thư vừa mới bị nổ, tôi cũng vừa mới nhận được tin.”
“Ông vừa nói gì?” Giọng nói lạnh lùng đầy tà khí từ phía sau đám người Phạm Long vang tới. Đám người Phạm Long quay lại nhìn. Là Tô Chí Khanh.
Thần sắc của Chí Khanh tối sầm đến mức như thần hủy diệt. Chí Khanh trở về vừa đúng lúc với câu nói của Huỳnh Lạc. Căn nhà của em gái kết nghĩa của hắn bị nổ ư? Ánh mắt lạnh lùng đẫm máu lóe lên tia lo lắng. Chí Khanh đi tới đứng bên cạnh đám Phạm Long nhìn thẳng vào Huỳnh Lạc, không hỏi tiếp mà đợi Huỳnh Lạc trả lời câu hỏi của anh ta.
Nhìn thấy ánh mắt đỏ lửa cùng với thần khí đẫm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-tinh/1103614/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.