Thuốc nước đang truyền vào, mắt hắn từ từ mở ra. Mờ nhạt và mệt mỏi, gương mặt của một cô gái mờ ảo trước mắt hắn. Đầu đau và cố chấn tỉnh hắn mới có thể nhìn rõ mặt Thái Mi.
Sớm không tỉnh, muộn không tỉnh, lại tỉnh đúng vào lúc cô cho hắn uống thuốc. Mặt Thái Mi đỏ dần, cô bối rối muốn rút chiếc muỗng vẫn còn đang trong miệng hắn. Ánh mắt lạnh lùng sắc bén của hắn nhìn thẳm sâu vào mắt Thái Mi, đó không phải là ánh mắt bất ngờ khi thấy cảnh tượng này, mà ánh mắt lóe lên tia chết chóc, như một thanh kiếm sắc bén sẵn sàng lấy mạng Thái Mi. Cái thìa chưa kịp rút ra đã bị hắn đưa tay hất bay sang bên, cánh tay cô đau nhức như bị nghiền nát. Hắn bật người ngồi dậy và giật Thái Mi nằm áp sát trên mặt nệm, bẻ cánh tay cô ra ngay sau lưng. Vết thương ngay phần ngực và việc hắn bất tỉnh suốt ba ngày không thể lấy đi hết sức lực của hắn. Hắn đè Thái Mi xuống giường với một sức mạnh phi thường mà Thái Mi cố dùng sức vùng vẫy nhưng vô hiệu với hắn.
Thái Mi chỉ kịp kêu la đau đớn: “Anh làm gì vậy, là tôi cứu anh mà!” Có phải hắn mới tỉnh lại mắt quáng gà hay sao mà lại ra tay với cô.
Giong nói lạnh lùng sắc bén ra lệnh xen lẫn sự uy hiếp từ miệng hắn vang ra: “Còn xen vào chuyện của tôi, tôi lấy mạng cô!”
Nơi bị bóp chặt cứ như thịt nhủn xương nát lại như muốn gãy ra bởi bị bẻ về sau.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-tinh/1103628/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.