Sau kỳ nghỉ hè, Tống Mãn và Sở Phùng Thu trở lại lớp học, nhưng trong phòng học không còn toàn là những bạn học quen thuộc nữa.
Trường trung học Thanh Thành mỗi học kỳ đều tiến hành điều chỉnh lớp, đưa những học sinh có thành tích giảm sút xuống lớp dưới, kéo những học sinh có thành tích tốt lên lớp trên, mục đích khôn sống mống ch·ết không hề che giấu.
Điểm cuối kỳ của Tống Mãn vốn không đủ để ở lại lớp nhất, nhưng cô vẫn được giữ lại lớp nhất, mọi người cũng không nói gì thêm.
Điều khiến Tống Mãn thoải mái hơn trong học kỳ mới là cô bé ngồi sau lưng cô, người mà cô không nhớ rõ tên và có thái độ thù địch với Sở Phùng Thu, đã bị chuyển xuống lớp nhì. Không còn ai thì thầm sau lưng nữa thật sự khiến người ta sung sướng.
Khai giảng phải tiến hành kiểm tra đánh giá, chưa kịp nhận sách giáo khoa mới đã phải làm bài kiểm tra trước.
Khi kết quả kiểm tra được công bố, mọi người đều nhìn bảng điểm với vẻ mặt ngỡ ngàng.
Sở Phùng Thu vẫn giữ vị trí thủ khoa, nhưng người cùng ngồi ở vị trí đầu bảng với cô ấy lại vừa quen vừa lạ đối với mọi người.
"Sao có thể là Tống Mãn chứ, không phải gian lận đấy chứ."
"Biết đâu được, người ta có quan hệ, lấy được đề trước cũng không phải chuyện gì ghê gớm."
"Có khi nào Sở Phùng Thu cho cô ấy chép không, hai người họ có vẻ chơi thân lắm."
"Làm gì có chuyện đó, đâu có ngồi cùng phòng thi. Hơn nữa tôi cùng phòng thi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-toi-lam-bai-tieu-ngo-quan/1031161/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.