Editor: Nhan
Một tay hắn che khuất con ngươi sáng như sao của cô, không muốn cô trông thấy mưu tính trong mắt hắn.
Hắn một bên hôn cô, một bên chậm rãi dời xuống, môi rơi xuống bên cổ cô, bất động thanh sắc ngửi một chút.
Hương thơm càng ngày càng rõ ràng.
"Ngứa......" Khúc Yên bị tước đoạt thị giác, xúc cảm được phóng đại, hắn sát qua bên cổ cô như mang theo dòng điện.
Cô run rẩy.
Mục Hàn tiếp tục dời xuống.
Trên trán hắn đã có một tầng mồ hôi nóng, nhẫn nại đến cực hạn lại không quên mục đích của mình.
Quả nhiên, đây là hương thơm cơ thể của cô.
"Hàn ca ca, huynh không được làm như vậy." Khúc Yên đưa tay vòng lấy cổ hắn, "Ta không thích việc huynh có tâm tư muốn đùa nghịch với ta."
Cô đột nhiên dùng sức đẩy hắn ra, nhảy xuống giường.
Động tác thăm dò của Mục Hàn im lặng dừng lại, hai tay trong phút chốc nắm chặt, chịu đựng cực kỳ khó chịu.
Hắn căng thẳng, trên trán toàn là mồ hôi, ánh mắt như ám hỏa sắc bén, giọng khàn khàn: "Hương thơm trên cơ thể cô nương, ta đã từng ngửi được."
Khúc Yên nhíu mày nhìn hắn: "Huynh muốn nói gì?"
Mục Hàn vì hoài nghi trong lòng mình mà cảm thấy hoang đường, nhưng hắn không thể không nhìn thẳng.
Mặt hắn lạnh lẽo, từng chữ từng câu nói: "Ta từng ngửi được trên người Tam công chúa Khúc Yên."
Khúc Yên không thể tưởng tượng nổi liếc hắn một cái: "Huynh có ý gì? Huynh hoài nghi ta là Tam công chúa?"
Mục Hàn mím chặt môi.
Nếu như cô thật sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/2491367/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.