Thấy Tần Trăn Trăn hiểu lầm, Mộ Liên giải thích, "Tôi không có ý đó, ở bên ngoài một mình luôn cần đến tiền."
Tần Trăn Trăn không đáp, cô ta chỉ nói, "Còn một tuần nữa là đứa trẻ tròn ba tháng, nghe người ta nói trẻ sơ sinh ba tháng đã có thể thành hình."
Mộ Liên mím môi không lên tiếng.
"Em biết anh không muốn, nếu sinh ra cũng chỉ là một chuyện cười." Tần Trăn Trăn nhẹ nhàng sờ bụng mình, "Chỉ là nó cũng là một sinh mạng, sắp thành hình."
"Em muốn sinh nó ra, nếu trong nước không buông tha, em sẽ mang nó ra nước ngoài, sẽ không gây phiền toái cho anh, cũng không khiến ba mất mặt, cho nên anh không cần lo lắng." Tần Trăn Trăn.
Nhìn gương mặt mệt mỏi, tiều tụy của Tần Trăn Trăn, Mộ Liên không biết mở miệng sao mới tốt.
Một lúc lâu sau, Mộ Liên mới thở dài một hơi, "Mẹ đơn thân rất cực khổ."
"Em vẫn vui, đứa trẻ là con em, em xem video sinh non trên mạng." Hốc mắt Tần Trăn Trăn đỏ hơn, "Em không thể biến nó thành một bịch máu trong tay bác sĩ."
Mặt Mộ Liên lộ vẻ không đành lòng, cổ họng hắn động chừng mấy lần, cuối cùng hắn mới hỏi, "Bây giờ cô ở đâu?"
"Trong khách sạn." Tần Trăn Trăn.
"Vậy tôi đưa cô về." Mộ Liên.
"Lát nữa em còn đến bệnh viện khám." Tần Trăn Trăn ngẩng đầu, mặt mong đợi nhìn Mộ Liên, "Anh có thể đưa em đi không?"
Trên mặt Mộ Liên hiện lên tia giãy dụa, thấy ánh sáng trong mắt Tần Trăn Trăn nhạt xuống.
"Được." Mộ Liên vẫn có chút không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/260066/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.