Thấy Lý Hồng Viễn quay về, Tô Hòa buông ly cà phê xuống, ánh mắt cô rơi xuống người Lý Hồng Viễn, ngoài miệng nhàn nhạt chào hỏi, "Cha."
Lý Hồng Viễn nhìn Tô Hòa, trên mặt mang theo tức giận kín đáo, phó quan của Nghiêm Lâm ở đây, ông ta cũng không tiện phát tác.
"Con đến thư phòng chờ ta." Lý Hồng Viễn nói với Tô Hòa, giọng nói cũng không hòa ái như trước, gần như là ra lệnh.
Tô Hòa không nhanh không chậm gấp báo lại, sau đó mới đứng lên.
Đáp một tiếng "Được", Tô Hòa đi lên thư phòng ở lầu hai.
Tô Hòa cũng đi rất xa rồi, cô vẫn có thể nghe được đối thoại của Lý Hồng Viễn và phó quan.
"... Lý tiên sinh khách khí, Đốc quân giao phó chúng tôi bảo vệ Lý tiểu thư thật tốt, chức trách thôi, không dám lơ là cương vị." Một phó quan lạnh nhạt hách dịch với Lý Hồng Viễn.
Thấy những người này mang theo dáng vẻ công sự bộn bề, Lý Hồng Viễn cũng không hiểu Nghiêm Lâm muốn làm cái gì.
Lại khách sáo mấy câu, thấy quả thực không thể tìm được tin tức giá trị nào từ trên người họ, Lý Hồng Viễn chỉ có thể bỏ qua.
Mặc dù Lý Hồng Viễn là tâm phúc của Nghiêm Lâm, nhưng dù sao ông ấy cũng chỉ là một thương nhân, trước giờ làm việc linh hoạt, đạo mạo, không phải cùng một đường với những phó quan dầu muối không vào.
Tác phong Nghiêm Lâm cường thế, phó quan của hắn cũng thừa hưởng tính tình này, bọn họ chỉ thành tâm ra sức vì Nghiêm Lâm, chưa bao giờ lập bè kết phái,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/260314/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.