"Trời ơi!" Cảnh Miên Miên nhảy lên từ trên ghế salon, sau đó chạy đếm ôm chầm lấy Tô Hòa.
Tuy nói là Tô Hòa muốn ly hôn, nhưng phản ứng của Cảnh Miên Miên còn kích động hơn cô, "Thiển Thiển, tớ còn tưởng rằng hôm qua cậu chỉ nói lẫy, không ngờ cậu thật sự đi tìm Cố đại móng heo nói muốn ly hôn."
"Quá uy vũ luôn, họ Cố khẳng định là bị dọa khiếp rồi!" Cảnh Miên Miên thả Tô Hòa ra, sau đó hưng phấn nói, "Hắn có phải bị khiếp sợ hay không? A a a a, thật đáng tiếc, tớ không thể nhìn thấy một màn đó!"
"Sao cậu không nói sớm với tớ một chút, hôm nay cậu về Cố gia à?" Bộ dạng của Cảnh Miên Miên giống như sắp phát điên, "Một màn mang tính lịch sử như vậy, tớ lại không được xem."
"Chỉ là nói chuyện thôi, còn chưa đi cục dân chính, đến ngày ly hôn, tôi sẽ mang cậu đi." Tô Hòa vỗ vỗ bả vai Cảnh Miên Miên.
Trong nháy mắt, Cảnh Miên Miên liền được trấn an, "Được, ngày đó nhất định tớ sẽ tìm cho cậu hai người đẹp trai, tức chết cái tên Cố Thời Diễn đại móng heo đó."
Tô Hòa dở khóc dở cười, nhưng cô cũng không đáp lời, chỉ nhìn qua tài liệu trên bàn uống trà của Cảnh Miên Miên một cái.
"Hôm nay cậu làm gì?" Tô Hòa thuận miệng hỏi.
Tô Hòa không hỏi thì tốt, hỏi một chút, Cảnh Miên Miên liền nước mắt tuôn rơi nhìn cô, "Tiểu Thiển, hôm nay tôi mới phát hiện, kiếm tiền thật sự rất khổ cực."
Gia cảnh của Cảnh Miên Miên vô cùng tốt, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-ki-chu-nha-ta-rat-nguy-hiem/260468/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.