Lưu Tử Luân có mơ cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay, chính mình được một cô gái dứt khoát tỏ tình.
Anh thừa nhận phẩm chất cùng vẻ ngoài của mình thu hút được vô số nữ nhân, nhưng bọn họ ngoài nhìn anh bằng ánh mắt ngưỡng mộ, yêu thích như nhìn thần tượng của mình thì chưa hề có ai dám mạnh dạng nói rằng mình thích anh.
Thuở nhỏ anh chỉ một mực chú ý đến một người là Ái Lạc, đến khi xa cô rồi, lòng anh thực sự chưa từng vì ai mà dao động, có lẽ vì vậy mà những tấm chân tình khác anh chưa từng chú ý qua, cũng không có hứng thú.
Cho đến khi Ái Lạc nói cô ấy thích người khác, mà người đó không ai xa lạ lại là anh họ của mình, Lưu Duật, Lưu Tử Luân anh không biết trái tim của mình có còn tình cảm sâu đậm hay không. Ngẫm lại thì hai người xa nhau lâu như vậy, nếu như Ái Lạc thích anh, thì từ lần đầu gặp lại đã nhớ ra anh ngay rồi, giống như anh nhận ra cô ấy chính xác vậy.
Anh càng chưa từng nhìn thấy anh họ mình vì chuyện một cô gái mà có cái biểu tình đó, cũng chưa từng vì ai mà cãi cọ với anh, cho đến khi anh nhận ra sự hiện diện của Ái Lạc trong lòng Lưu Duật.
Anh còn thích Ái Lạc? Hẳn có, cảm giác lo lắng, buồn khi thấy cô gặp chuyện và vui khi cô hạnh phúc giúp anh chứng thực lòng mình. Nhưng anh lại lựa chọn nhường nhịn, chấp nhận lui ra sau. Dù có tự an ủi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1811835/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.