Anh... có thích Hạ Y không?
Lưu Tử Luân trước nay chưa từng nghĩ, có một ngày mình sẽ động lòng với cô gái khác ngoài Ái Lạc.
Thuở nhỏ, anh vẫn thường trộm nhớ khuôn mặt trong trắng ngây ngô của cô bé xinh xắn, khi đó, anh từng nghĩ Ái Lạc là tất cả của mình.
Nhưng rồi một ngày, cô ấy rời đi. Ngày ấy, anh biết mọi thứ sẽ chẳng thể trở về lúc ban đầu được.
Đúng như anh nghĩ, lúc gặp lại Ái Lạc, cô ấy đang khóc, vì một người con trai khác. Mà người con trai đó, trùng hợp lại chính là anh họ của anh.
Anh rối rắm, không biết mình rốt cuộc nên làm gì. Ái Lạc không yêu anh nữa. À không, là chưa từng yêu anh.
Chưa từng yêu, cho nên cô ấy mới không nhớ anh. Chưa từng yêu, cho nên khi anh nói mình sẽ giúp cô ấy theo đuổi Lưu Dật, trong mắt cô ấy liền ngập tràn cảm kích.
Nhiều lúc anh để ý, cô ấy mỗi lần đối mặt với Lưu Dật, nét mặt đầy ái mộ cùng vui vẻ.
Anh cố chấp muốn đến bên cô ấy, anh bám lấy cô ấy, thậm chí chấp nhận chuyển từ trường học quốc gia vào một ngôi trường quý tộc bình thường này chỉ để thấy cô ấy. Nhưng cô ấy dù biết tình cảm của anh, cho cũng đã cho anh cơ hội quen nhau. Nhưnh chung quy vẫn là vì người anh họ kia.
Anh giận dỗi. Đủ rồi! Anh muốn buông, anh chỉ muốn xem cô ấy là bạn. Nhưng hình như, anh chưa làm được?
Cho đến khi, Hạ Y xuất hiện.
Hạ Y chính là người khiến anh nảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1811851/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.