Hạ Tử Luân đến hộp đêm lựa chọn ngồi phòng VIP, anh lần này không gọi mỹ nhân đến trêu ghẹo nữa mà chỉ kêu rượu lên, một mình uống từng chai một. Vĩnh Duy cũng như anh không thích ồn ào, ngồi nhâm nhi rượu, đem cả máy tính mở lên xem văn kiện.
Đi từ chiều tối, vậy mà giờ đã hơn mười một giờ đêm, Hạ Tử Luân lúc này không còn biết trời đất là gì nữa. Trong đầu anh hết lần này đến lần khác là hình ảnh ngây ngô xinh đẹp của Hạ Y.
Trước đây anh tùy ý ăn chơi, anh từng nghĩ mình sinh ra trên đời này là để làm những điều thú vị như vậy. Thậm chí anh thừa nhận, để làm mỹ nhân vui lòng, anh nhiều lúc còn không sống thật với cảm xúc của mình.
Len lỏi đâu đó, tận đáy lòng anh chán ghét sự ham mê hư vinh của họ, vì tiền bạc mà bất chấp thể diện. Họ giống như xem anh là công cụ làm giàu cho đời sống của bản thân. Mặc dù chính là anh luôn đề nghị chấm dứt trước, song họ chẳng bao giờ là người thiệt thòi cả.
Ban đầu là một hai người, vì anh cũng muốn nghiệm xem cảm giác bị vơ vét là như thế nào. Sau đó lại thành một thói quen xấu, cứ thấy có người sấn lại muốn đeo bám mình, anh lựa chọn vui vẻ đáp ứng. Lấy cách phục vụ tận tình chu đáo che đi sự phản cảm của bản thân, dần dà, trở nên điêu luyện chuyên nghiệp. Thành công ở trong mắt gia đình bạn bè trở thành một tên công tử bột ăn chơi trác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1811867/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.