"Sao trông anh buồn vậy? Cứ như người thất tình."
Tô Du mở lời, bông đùa nói. Cô ta sau khi được Hạ Tử Luân đỡ dậy thì nổi hứng muốn đi tản bộ cùng anh. Hạ Tử Luân muốn từ chối, nhưng nghĩ dù sao cô ta theo cũng không có gì là trở ngại, thêm nữa thấy Tô Du dường như cũng đang có chuyện buồn giống mình, vẫn là miễn cưỡng đồng ý. Bọn họ bây giờ đang chậm rãi đi dạo trên làn đường.
Thất tình sao?
"Cứ cho là vậy đi." Cũng thật giống với tình trạng của anh hiện giờ mà.
"Hai người đang làm cái gì?"
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau khiến cả hai cùng lúc quay lại. Vĩnh Duy không biết từ lúc nào xuất hiện, ánh mắt băng lãnh nhìn về phía hai người họ, còn đặc biệt hướng về Tô Du khiên cô ta tái mặt rùng mình, cô ta cắn răn cúi gằm mặt, không dám nhúc nhích.
"Vĩnh Duy, trùng hợp thật. Sao cậu lại ở đây?" Hạ Tử Luân không rõ vì sao bạn mình lại có thái độ kì lạ như vậy.
Vĩnh Duy chăm chăm nhìn Hạ Tử Luân, lạnh nhạt mở miệng: "Tôi mới là người phải hỏi cậu câu đó đấy. Cậu đang làm gì với vợ tôi?"
"Vợ?" Hạ Tử Luân trước hết là sững sốt, sau đó liền tròn mắt quay sang Tô Du. Lại bắt gặp ánh mắt né tránh không muốn đối diện của cô ta.
"Hạ Tử Luân, tôi là đang hỏi cậu đấy. Cậu định giở trò mờ ám gì với vợ tôi? Hả!" Vĩnh Duy mất kiên nhẫn, sầm mặt gằn giọng, âm cuối không nhịn được cao giọng, vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1811878/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.