Đang lúc hoảng loạn, điện thoại lại một lần nữa rung, Hạ Tử Luân nhìn qua cái tên gọi đến, mắt mở to, ngay sau đó lập tức bắt máy.
Là hai chữ "Y Y" gọi đến!
"Y Y? Em đang ở đâu? Có biết là ba mẹ và anh lo lắng lắm không!" Vừa nhấc lên liền hỏi dồn dập, Hạ Tử Luân rõ ràng không kìm chế được sự lo lắng, thậm chí trong khoảnh khắc kia, anh đã có phần sợ hãi.
Nhưng không có câu trả lời.
"Y Y?"
Hạ Tử Luân chú tâm hơn, tự nhiên nghe được âm thanh ồn ào quen thuộc, giống như là... nơi mà anh đã đến.
"Y Y! Không lẽ em...!"
Hạ Tử Luân chưa nói xong, đã nghe thấy tiếng ngắt máy.
Nhìn vào màn hình đã trở lại ảnh điện thoại, Hạ Tử Luân cắn răng, ngay lập tức rời khỏi công ty.
...
Hạ Tử Luân thực sự đoán đúng khi anh đến ngay hộp đêm mà mình thường xuyên lui tới.
Bước vào, Hạ Tử Luân gấp gáp đưa mắt ngó nghiêng xung quanh, cuối cùng dừng lại ở một góc trên quầy bar, nhìn thấy hình bóng quen thuộc.
Hạ Y ngồi tại quầy rượu, xung quanh là vài cái ly thủy tinh, không biết là thức uống gì, nhưng đều đã là ly rỗng, trên tay cô còn đang cầm một cái, cũng đã hết nhẵn. Cả người bần thần tựa vào thành bàn, giống như tòan bộ cơ thể đều nhờ chiếc bàn dài mà chống đỡ, ánh mắt xa xăm vô định, cứ thế ngồi đó, im lặng.
Hạ Tử Luân đã có chút thả lỏng, bước tới, nhưng giữ một khoảng với Hạ Y, đau xót nhìn cô, giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1811881/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.