Ngữ điệu hờ hững trầm lạnh của Hạ Y khiến Hạ Tử Luân cứng đờ, "Anh..."
"Được rồi hai đứa. Tiểu Luân, thật ra đây vẫn là quyết định của Y Y, vả lại mẹ không thấy có gì bất lợi lắm." Thấy hai con có xích mích, mẹ Hạ đành lên tiếng hòa giản, cười xòa nói.
"Cả Y Y nữa, anh cũng là muốn khuyên con một chút, việc gì phải gắt gỏng như vậy đâu."
Hạ Y hừ lạnh, khoanh tay quay mặt đi, đứng dậy.
"Con lên phòng soạn hành lý. Ngày mai con sẽ đi chọn phòng ở. Con xin phép."
Hạ Y bước đến góc bàn, vừa vặn đi ngang qua Hạ Tử Luân. Quả nhiên. cổ tay liền bị một lực đạo đột ngột nắm lấy, cô quay sang, nhìn thấy Hạ Tử Luân ánh mắt nóng rực nhìn mình, bàn tay còn giữ chặt cổ tay cô không buông.
Hạ Y khéo léo liếc sang cha mẹ Hạ, thấy họ nhìn hai người bằng một ánh mắt ngờ vực bàng quang, "chậc" một tiếng, đảo thế tay thành ra là cô nắm tay anh, kéo lên lầu cùng.
Đi đến chắc chắn là cách âm hoàn toàn với dưới lầu, lúc này Hạ Y mới thả tay ra, xoay người lại đứng đối diện Hạ Tử Luân, nhưng cô không nói gì.
Hạ Tử Luân vì bị kéo đi đột ngột chưa kịp phản ứng, bây giờ hồi thần lại, bắt gặp ánh mắt lạ lùng của Hạ Y, đột nhiên cười trào phúng.
"Y Y, em ghét anh đến vậy sao?"
"Đúng vậy." Hạ Y hơi nhướn mày, "Bây giờ em ghét anh."
Một khoảng tĩnh lặng.
Trong đầu Hạ Y bây giờ lại là đắc ý dưng dửng. Nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1811884/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.