**Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.**
Tầm mắt Glenn không đổi, vẫn nhìn thẳng vào Hạ Y, lúc sau, môi mỏng hé mở, hắn đột nhiên lên tiếng: "Sao ngươi không kéo rèm lên?"
"Dạ?" Hạ Y có chút ngạc nhiên, "Không phải điện hạ không muốn thần là vậy sao?"
Glenn nghe Hạ Y nói ngẩng ra, khóe miệng đột nhiên nhếch lên, "Đúng là ta không muốn."
Hạ Y: "???" Vậy còn hỏi ta làm gì? Tính làm khó bà đây à!?
Hắn ngưng một chút lại tiếp: "Thế nhưng những hầu gái trước đây lại không thông minh như ngươi..." Hắn nhớ những hầu gái được sai đến điện này hầu hạ hắn, luôn luôn làm những thứ hắn không muốn hoặc không cần họ nhúng tay vào. Cụ thể như việc lần này, hầu gái nào sáng sớm vào phòng hắn cũng đều sẽ kéo rèm lên.
Hắn không thích nhìn thấy ánh sáng quá sáng, ban đầu còn la mắng đuổi họ đi, nhưng càng về sau hắn thấy dường như họ giống như luôn được lập trình như vậy, không thay đổi được, thế nên cũng mặc kệ, đợi họ kéo rèm lên lại bảo họ hạ màn xuống, làm nhiều lần sẽ thành thói quen, từ từ đám người đó sẽ không tùy tiện nữa.
Dù sao, bọn họ cũng chẳng ở lại đây được lâu. Để tùy tiện một chút, cũng không vấn đề gì.
Nhưng hầu gái mới này của hắn, rất đặc biệt.
Glenn liếc qua khay đồ ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1811974/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.