Glenn quả nhiên thấy hầu gái của mình rời đi đã khá lâu, hắn nhíu mày dời bàn, nhờ vệ sĩ thông báo với Hàn Thiên Ý một tiếng bảo cô ta về trước rồi một mình đi về phía nhà vệ sinh.
Bước gần đến khu nhà vệ sinh nữ, Glenn quả nhiên nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, cô ngồi thụp xuống thành một khối ôm đầu gối, cứ thế co mình im lặng.
Trong phút chốc, hắn nhận thấy tim mình như nhảy lên, không kìm được nôn nóng bước nhanh đến chỗ cô.
"Hạ Y." Hắn gọi, ngữ điệu chưa giấu kịp sự lo lắng.
Cô gái khẽ giật mình, chậm rì rì ngước lên, nhìn thấy người đối diện, biểu hiện đầu tiên là sững sờ, "Điện hạ?"
"Ngươi sao lại ngồi đây?"
Hạ Y lúc này mới nhận ra dáng vẻ chật vật của mình, nhanh chóng đứng dậy. Ngồi như vậy lâu khiến chân cô có chút tê, hơi loạng choạng bám vào tường giữ thăng bằng.
Glenn theo phản xạ muốn đưa tay ra đỡ, nhưng lưỡng lự rồi lại rút ray về.
"Xin lỗi, thần hơi mệt. Có thể về trước không?" Hạ Y gượng cười, nhưng đối với Glenn, nụ cười ấy khó coi hơn bao giờ hết.
"Ngươi khóc?" Thấp thoáng, hắn thấy được đôi mắt sưng đỏ và cái mũi hơi ửng hồng của cô.
"Không có, là bụi bay vào mắt thần." Hạ Y vô thức đưa tay dụi mắt. Cô khóc sao? Quá nực cười rồi.
Hạ Y muốn nhanh chóng rời khỏi, không muốn cho ai nhìn thấy bộ dạng chật vật này của cô, bước chân toan rời đi, lại đột nhiên, một bàn tay thon dài của thiếu niên vươn ra, chạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/1812028/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.