Glenn nghe Hàn Thiên Ý nói thì mày cau lại, hắn chẳng phải đã nói chuyện này là do gia tộc cô ta phải trả giá rồi sao?
"Alice, lời ta nói lúc trước cô nghe không hiểu?" Glenn lạnh lẽo liếc mắt nhìn Hàn Thiên Ý, giọng điệu nghe rõ ràng là rất không vui. "Chưa kể đến, ta có cho cô được phép gọi thẳng tên ta sao?"
Hàn Thiên Ý nghe đến sững sốt, cô ta không ngờ người nói với cô ta những lời này lại là người đã từng si mê mình đến điên cuồng chiếm đoạt. Hẳn là cảm thấy Glenn hắn vẫn luôn dung túng mình, cô ta từ trước đến giờ muốn gì đều là gọi thẳng tên hắn, chưa lần nào nghĩ đến phép tắc mà đối đãi. Cả lúc hùng hổ đến tận đây tìm hắn, cô ta cũng không nghĩ rằng hắn sẽ lạnh nhạt khó chịu với cô ta.
Vậy mà bây giờ, đến cả cách xưng hô, nghe cũng thật xa lạ.
"Tôi..." Hàn Thiên Ý nhất thời hơi nghèo từ. Ấp úng mãi chưa nói thành câu hoàn chỉnh. Cô ta đúng là có nghe Glenn nói gì mà gia tộc mình phải trả giá. Nhưng thiết nghĩ ngoài Glenn muốn trói buộc giành lấy mình đến uy hiếp gia tộc, còn có mối thù hằn gì khác sao?
"Alice, đây là lần cuối cùng ta để cô tùy tiện xâm nhập nơi ở của ta. Ám, Ảnh, tiễn khách." Glenn trầm giọng phất tay, lần thứ hai có thái độ bài xích với nữ chính.
"Chờ đã! Anh... Tôi... Này! Thả tôi ra!" Hàn Thiên Ý chưa kịp nói một câu ra hồn, lại bị hai vệ sĩ của hắn thô bạo bắt lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/305728/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.