Sáng sớm, tia nắng vàng rọi qua lớp rèm mờ trắng ánh xuống nền thảm. Ấm áp.
Hạ Y mơ màng mở mắt, khẽ ngước đầu, đập vào mắt cô là khuôn mặt điển trai của mỹ nam tóc dài đang say giấc.
Từng đường nét khuôn mặt hoàn mĩ không thể bắt bẻ phản chiếu trong mắt cô, cùng với sự an yên không chút phòng bị. Hạ Y nhớ nhiều năm rồi, có lẽ là từ sau đêm cô ôm hắn ngủ, chưa bao giờ cô được nhìn lại vẻ mặt này của hắn.
Nhớ lại chuyện tối qua, mặt Hạ Y bất giác đỏ lên.
Glenn vậy mà... Tỏ tình với cô rồi.
Trực giác nói cho cô biết, mọi sự đều không phải là mơ. Có chút... không thể tin được. Lại có cảm giác hạnh phúc đến chân thực.
Hạ Y ngượng ngùng lấy tay đập đập má mình. Lại nhích sát vào ngực Glenn, ngủ tiếp.
Thế là lần đầu tiên trong suốt những năm qua, Glenn ngủ dậy trễ.
Mà hắn thức dậy không phải do đồng hồ sinh học, mà là... bị chuông điện thoại đánh thức.
Glenn kỳ thực rất muốn ném bể điện thoại. Thế nhưng nội tâm hắn kịch liệt phản đối, tiếng động lớn sẽ đánh thức hầu gái ngốc còn đang ngủ cạnh hắn mất.
Hắn chỉ có thể gắt gỏng nhấc máy: "Alo?"
Giọng nói khàn khàn mang theo sự ngái ngủ đến có phần quyến rũ động lòng người, nhưng cũng thật lạnh lẽo, khiến người khác cảm thấy run sợ.
Đầu dây bên kia im lặng một hồi mới lên tiếng: "Sau này đừng dùng chất giọng đó để nghe điện thoại của tôi. Anh biết nó không có tác dụng mà."
Là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cong-luoc-nam-thu-van-nam-mau-yeu-ta/305732/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.