Nam sinh đứng ở trước mặt cô nửa ngồi xuống, cụp xuống suy nghĩ, ánh mắt lãnh đạm rơi ở trên người cô, sau đó đưa ngón trỏ ra gõ gõ lỗ tai cô.
"Ngu chết rồi."
"Meo meo meo?" Trầm Mộc Bạch nội tâm mười điểm chấn kinh, không hiểu nam chính vì sao đột nhiên mắng chửi người.
Giang Nhất Nhiên hiển nhiên sẽ không cho ra bất kỳ giải thích nào, hắn nhìn thoáng qua con mèo biểu lộ ngu ngơ, đưa hai tay ra, đưa nó bế lên.
Trầm Mộc Bạch, "!"
Trừ bỏ ngày đó ở phòng tắm, đây là Giang Nhất Nhiên lần thứ nhất chủ động ôm cô.
Đột nhiên kinh hỉ đến để cho đầu cô có chút choáng choáng, đến mức không có phát hiện đó cũng không phải đường trở về.
Con mèo trong khuỷu tay ngoan ngoãn ở trong ngực mình, Giang Nhất Nhiên rủ xuống đôi mắt nhìn thoáng qua, sau đó thu tầm mắt lại, hướng về phía trước chậm rãi đi đến.
Ước chừng chừng năm phút, Trầm Mộc Bạch mới phát giác ra đó cũng không phải đường về nhà, ngẩng đầu hướng về phía nam chính meo ô một tiếng, nhưng mà cũng không có đạt được đáp lại, cô đành phải hậm hực ở trong ngực.
Giang Nhất Nhiên trên người mùi vị rất dễ chịu, mùi thơm nhàn nhạt lạnh lẽo làm cho cô tâm tình cũng không tự chủ được bay lên, hơi nheo mắt lại.
Mỹ thiếu niên ôm con mèo hiển nhiên đưa tới không ít người chú ý, sự vật tốt đẹp kiểu gì cũng sẽ hấp dẫn lấy người chú ý, một chút cô gái trẻ tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/2055184/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.