Hơn nữa hiện tại trọng yếu nhất là, muốn để An Tử Dục thích vận động.
Trầm Mộc Bạch suy nghĩ một chút nói, "Tử Dục, chúng ta bắt đầu từ ngày mai chạy bộ sáng sớm có được hay không?"
An Tử Dục mở to cặp mắt đẹp nhìn chằm chằm cô.
Trầm Mộc Bạch mắt không chợp lấy một cái, nói dối:
"Chúng ta mỗi ngày rời giường sớm chút, sau đó chạy bộ, về sau liền sẽ không dễ dàng ngã bệnh như vậy."
An Tử Dục không nói lời nào.
Trầm Mộc Bạch thấy hắn không nói lời nào, tiếp tục nói, "Cậu còn nhớ lần trước việc cậu phát sốt không? Dì Chu cùng tớ thật lo lắng cho cậu, hơn nữa chạy bộ có rất nhiều chỗ tốt, có thể cường tráng thân thể, lại có thể cao ra."
An Tử Dục trợn tròn con ngươi, "Cao ra?"
Trầm Mộc Bạch gật đầu "Đúng nha, thầy giáo không phải đã nói sao?"
Là nói qua, nhưng là khi đó An Tử Dục không thế nào để ở trong lòng. Hiện tại lại khác biệt, bởi vì Lạc Lạc nói chuyện cũng đúng.
Nếu là giáo viên biết rõ ý nghĩ của hắn, đoán chừng sẽ bị tức giận đến thổ huyết.
Trầm Mộc Bạch thấy hắn có chút dao động, nói ra, "Có được hay không?"
An Tử Dục nhìn cô đáy mắt chờ đợi, nhẹ gật đầu, "Được."
Tiểu nam chính từ nhỏ đến lớn đều tương đối yếu ớt, bởi vì khi còn bé thường xuyên ngã sấp xuống, luôn luôn đối vận động có chút kháng cự. Thời điểm lớn lên một chút, cũng không có thay đổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/2055392/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.