Lục Lệ Bắc dừng một chút, ngay sau đó tinh tế liếm sạch bên môi cô, lúc này mới buông lỏng cô ra.
Thở hồng hộc một hồi, Trầm Mộc Bạch nâng lên con ngươi ướt sũng, trừng mắt đối phương, trong lúc nhất thời nói không ra lời.
Lục Lệ Bắc trên quần áo đã xuất hiện một chút nếp gấp, trong đôi mắt hẹp dài dưới mắt kiếng gọng vàng còn có dục vọng chưa trút bỏ đi, giống như nhiễm phải mùi vị áo mũ chỉnh tề, huống chi ánh mắt của hắn thoạt nhìn như muốn ăn thịt người.
Trầm Mộc Bạch có chút bị giật mình, cô lắp bắp nói, "Anh cả.."
Hai chữ này giống như là chạm đến dây thần kinh nào đó cyar Lục Lệ Bắc, hắn hít thở sâu một lần, đem cỗ tình cảm kịch liệt ép xuống, trong mắt mang theo thần sắc ẩn nhẫn nói, "Thiến Thiến, anh thích em."
Thanh âm hắn mang theo một chút khàn khàn, còn có thâm tình đầy ắp vô hạn.
Trầm Mộc Bạch lựa chọn giả ngu, "Chúng ta là anh em, không thể."
Lục Lệ Bắc thấp tiếng nói nhìn chằm chằm cô, "Không phải em gái ruột, chúng ta không có quan hệ máu mủ."
Trầm Mộc Bạch trầm mặc một chút, mở miệng nói, "Thế nhưng em chân tâm thật ý coi anh làm anh cả."
Lục Lệ Bắc vươn tay, vuốt vuốt đầu cô, "Xin lỗi, là anh quá vọng động rồi."
Trầm Mộc Bạch không kịp vui vẻ trong lòng, ngay sau đó liền nghe được đối phương nói, "Mặc kệ bao lâu, anh đều có thể chờ."
Sau khi xuống xe, cô mang theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/2055677/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.