Trầm Mộc Bạch thấy hắn ta không còn xoắn xuýt, thở dài một hơi, "Lục hoàng tử vì sao sẽ rơi vào bên trong hồ này? Cung nữ của ngươi đâu?"
Lục hoàng tử ngập ngừng, đỏ mặt nói, "Ta đem cung nữ đẩy ra.."
Lục hoàng tử trợn tròn mắt nhìn nữ đồng đối diện, hiếu kỳ nói, "Ngươi là ai, vì sao ta chưa bao giờ ở trong cung nơi này gặp qua ngươi."
Trầm Mộc Bạch cười cười, "Ta là Tiêu gia nhị tiểu thư Tiêu Sở Y, tiến cung tới gặp Hoàng hậu nương nương."
Lục hoàng tử chỉ cảm thấy cô ngày thường thật là dễ nhìn, so với Tứ Tỷ của chính mình còn dễ nhìn hơn. Thế là suy nghĩ một chút nói, "Ngươi đã cứu ta, có thể tới Bích Hoa cung tìm ta chơi."
Trầm Mộc Bạch khẽ vuốt cằm, thấy nơi xa có Thị Vệ Cung Nữ chạy đến, nhân tiện nói, "Lục hoàng tử vẫn là sớm trở về đi, nếu là lây nhiễm phong hàn sẽ không tốt."
Cung nữ Tương Bích Hoa cung vội vội vàng vàng chạy đến, "Lục hoàng tử."
Sắc mặt cung nữ trắng bệch, một mặt sợ hãi, sau khi nhìn thấy người không có chuyện gì, đại đại thở một hơi, bịch một tiếng quỳ xuống, "Nô tỳ tội đáng chết vạn lần."
Lục hoàng tử bờ môi còn có chút trắng bệch, lắc đầu nói, "Không có chuyện gì."
Đưa mắt nhìn Lục hoàng tử rời đi, đối phương trước khi đi có chút lưu luyến không rời quay đầu, hé miệng nói, "Ngươi cần phải nhớ chuyện ngươi nói."
Trầm Mộc Bạch sững sờ, nhẹ gật đầu.
Lục hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/2057168/chuong-1520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.