Tương Kỳ đưa tới, bên môi nở nụ cười, "Thế nào.. cô nghĩ thông.."
Lời còn lại còn chưa nói hết, cái cằm liền bị hung hăng cắn một cái, phảng phất có thể kéo xuống một miếng thịt.
Tương Kỳ bị đau, vội vàng lui về phía sau, dùng ánh mắt giống như ăn thịt người gắt gao nhìn sang, "Gái điếm thúi!"
Bên cạnh hai nữ sinh tựa hồ cũng không nghĩ đến đối phương sẽ đến như vậy, nhìn nhìn lại thiếu nữ bên môi mang máu, đều có điểm bị giật mình, không tự chủ được lui về phía sau một bước nhỏ.
"Tương thiếu." Có người lập tức đưa tới, "Ngài không có sao chứ."
Tương Kỳ che cái cằm, "Còn không đi lấy cái hòm thuốc cho lão tử!"
Người này lập tức cút ra ngoài.
Trầm Mộc Bạch nằm trên mặt đất, thống khoái thở phì phò.
"Hệ thống, có biện pháp sao?"
Hệ thống nói, "Có, cô lại cố năm phút đồng hồ."
Trầm Mộc Bạch nói ngươi thật là được, năm phút đồng hồ qua đi ta nói không chừng liền phải chết.
Hệ thống, "Ổn định, chúng ta có thể thắng."
Trầm Mộc Bạch, ".. Cút đại gia ngươi."
Tương Kỳ ánh mắt hung ác nham hiểm, được đơn giản xử lý vết thương một chút, gã lạnh lùng nhìn nữ sinh trên mặt đất, "Tô Tô, đây chính là chính cô lựa chọn, tôi đã cho cô cơ hội, ai bảo cô không muốn đâu."
Trầm Mộc Bạch cười nói, "Được nha, cậu để cho tôi làm cái gì?"
Cô nửa chống thân thể lên, thở hồng hộc, "Nói đi, mày nói ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/2058386/chuong-2258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.