Theo người đầu bên kia nói cái gì, Triệu Dũng sắc mặt cùng một bảng pha màu giống nhau, biến đến lại biến đi, cuối cùng vô cùng khó coi cúp điện thoại.
Gã ta oán hận lại không cam lòng mắt nhìn Dụ Cảnh Thần một chút, "A, tôi còn tưởng cậu có bao nhiêu thanh cao đây, thì ra là từ rất sớm đã tìm tới kim chủ nha, Tinh Diệu? Khó trách ngay cả Tiêu tổng cậu cũng chướng mắt, thực sự là bản lĩnh thật lớn."
Dụ Cảnh Thần khẽ rũ xuống đôi mắt, ẩn tàng thần sắc bên trong u ám, lúc lại nâng lên đã là bộ dáng mềm mại vô hại, hắn bất an nói, "Anh Triệu, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Triệu Dũng hung tợn nhổ một bãi nước miếng, "Phi, còn ở nơi này cùng tôi giả vờ, tiểu tử cậu thực là nghĩ không ra, tôi có lên trời cũng không biết cậu sẽ bám lấy một người bên trên như vậy, để tôi xem. Cậu cho rằng đi Tinh Diệu cậu liền có thể được chú ý sao, tôi cho cậu biết, bớt cái ý niệm này đi nha."
Nói xong gã hung hăng đập cửa rời đi.
Dụ Cảnh Thần rời đi Vinh Quang ngày đó, Triệu Dũng ở đó chửi ầm lên hắn vong ân phụ nghĩa, "Lúc trước nếu không phải là tôi phát hiện cậu, cậu có thể đi đến con đường này sao, bây giờ trèo lên được cái đùi to rồi, trực tiếp liền trở mặt không quen biết."
Dụ Cảnh Thần dừng bước lại, ngoẹo đầu nhìn gã, trên mặt lộ ra một nụ cười đơn thuần vô hại.
Triệu Dũng cau mày, "Cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/38485/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.