Trầm Mộc Bạch lấy lại tinh thần, nhìn tiểu nam chính gần trong gang tấc, dọa đến vội vàng nhảy một cái, "Cậu.. cậu làm sao phát hiện tớ?"
An Tử Dục đáy mắt mang theo ý cười cưng chiều, vuốt vuốt đầu thiếu nữ nói, "Vô luận cậu ở đâu, tớ đều có thể tìm ra cậu."
Trầm Mộc Bạch nhìn chung quanh một chút, cái kia Doãn Thiên Hạ đã không thấy, cô thử dò hỏi, "Vừa rồi cậu ta đang cùng cậu thổ lộ?"
An Tử Dục hơi cuộn lên vành môi, đáy mắt phát ra một chút ý cười, "Ừ."
Trầm Mộc Bạch khẩn trương nói, "Vậy cậu đáp ứng cậu ta sao?"
Trong mắt ý cười càng ngày càng sâu sắc, An Tử Dục ngữ khí ôn nhu nói, "Tớ đã có Lạc Lạc."
Trầm Mộc Bạch đáy mắt lộ ra chút thần sắc thất vọng, trông mong nhìn hắn nói, "Cậu liền không thử một lần?"
Bên môi nụ cười dần dần biến mất, An Tử Dục mắt sắc u ám nói, "Lạc Lạc hi vọng tớ đáp ứng cậu ta tỏ tình?"
Trầm Mộc Bạch trông thấy sắc mặt hắn, vội vàng ngậm miệng.
An Tử Dục lại cười, hắn nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mắt, ngữ khí nguy hiểm nói, "Lạc Lạc, chớ chọc tớ tức giận."
Trầm Mộc Bạch sợ bập môi, "Chỉ là đùa một chút mà thôi."
An Tử Dục vuốt vuốt đầu cô, "Lạc Lạc ngoan."
Lớp mười một học kỳ thứ nhất tiến đến, khoảng cách tiểu nam chính sinh nhật mười bảy tuổi còn có hai tháng.
Trầm Mộc Bạch thời điểm bị hỏi quà sinh nhật, suy nghĩ một chút nói,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-cuu-vot-boss-nam-chu-hac-hoa/38504/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.