• Edit: Cá Muối •
Đường Vạn Tùng nghe Đường Oản nói, vẻ mặt không tán đồng: “Một cô gái như con một lần lấy nhiều tiền như vậy cũng không tiện!”
“Ba, nếu ngài không bỏ ra được liền lấy tiền hoa hồng đi, mệt con còn nghĩ dù sao cũng không cần nhiều tiền như vậy! Không bằng trực tiếp đem cổ phần đưa cho ba ba ngài! Không nghĩ tới ngay cả mấy trăm vạn ngài cũng không cho con được!”
Vẻ mặt Đường Oản thất vọng, thật ra ra tay từ thứ Đường Vạn Tùng để ý là chuẩn nhất.
Nghe được lời này, quả nhiên Đường Vạn Tùng cọ một chút liền vọt tới bên người Đường Oản, ánh mắt muốn bao nhiêu từ ái có bấy nhiêu từ ái:
“Sao có thể? Ba ba chỉ là lo lắng một cô gái như con mang nhiều tiền trêи người như vậy sẽ không an toàn!”
“Có gì không an toàn? Còn không phải chỉ là mấy trăm vạn, mua vài món hàng xa xỉ cũng không đủ! Được rồi, nếu ba không bỏ được, coi như con chưa nói gì.” Đường Oản quay đầu liền đi.
Triệu Hà tức khắc cười lạnh: Còn chỉ là mấy trăm vạn? Xưa nay Đường Vạn Tùng luôn mẫn cảm với chuyện tiền bạc, sao có thể trong một lần cho nó nhiều tiền như vậy!
Nhưng ngay sau đó, bà ta lại thấy Đường Vạn Tùng bước nhanh tới.
“Không không không, con hiểu lầm, ba ba chỉ là không yên tâm thôi! Nếu con kiên trì, buổi chiều ba lập tức bảo phòng tài vụ chuyển cho con. Chuyện cổ phần, chờ sau khi con thành niên, lại giao cho ba ba xử lý cũng giống nhau.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-duong-thanh-vai-ac-lao-cong-cau-buong-tha/558948/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.