Edit: Cá Muối
____________
Sau khi Hoàng đế nghe Nhị hoàng tử hội báo, chỉ là nhẹ gật đầu, sau đó nói: “Ngươi có tâm, nhưng mà việc này ngươi không cần quá mức lo lắng, trẫm đã phái người đi cứu tế.”
Nhị hoàng tử nghe xong không khỏi sửng sốt.
Sao lại như vậy?
Theo như hắn ta biết, tuy rằng đề đốc Giang Bắc đã báo cáo sự việc sớm nhất có thể, nhưng ra roi thúc ngựa đem tin tức đưa đến kinh đô, cũng phải đến ngày mai.
Cho nên hôm nay hắn ta mới cố ý tới đây báo cáo với phụ hoàng, muốn hắn thấy rõ năng lực và sự quan tâm bá tánh của đứa con trai này.
Lại không nghĩ tới phụ hoàng cư nhiên đã sớm biết?
Thậm chí ngay cả chuyện cứu tế cũng đã làm xong.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Nhị hoàng tử không khỏi tái nhợt, nhưng đã nhanh chóng khôi phục như bình thường, trêи mặt lộ vẻ vui mừng nói: “Vậy là tốt rồi, nhi thần vừa nhận được tin tức đã lập tức tiến cung bẩm báo phụ hoàng, không nghĩ tới phụ hoàng đã biết.”
Hoàng đế gật gật đầu, “Ngươi cũng có lòng thương dân, rất tốt, nếu không có chuyện quan trọng gì nữa, liền lui ra đi.”
“Vâng, phụ hoàng!”
Chờ sau khi Nhị hoàng tử chậm rãi lui ra, Hoàng đế mới cảm thán với thái giám tổng quản bên người mình: “Tư chất của lão nhị này, rốt cuộc vẫn kém Thái Tử quá xa.”
Nếu như không có Thái Tử, để lão nhị ngồi lên ngôi vị hoàng đế cố thủ giang sơn, cũng không phải là không thể.
Nhưng có Thái Tử, nếu đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-duong-thanh-vai-ac-lao-cong-cau-buong-tha/559100/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.