Edit: Cá Muối
Đường Oản biết bản thân ở trong quân doanh không nên đi loạn khắp nơi, cho nên sau khi vào bên trong lều trại cũng không hề có ý định đi ra ngoài.
Tuy nàng không giúp được gì cho Phượng Tê Đồng, nhưng ít ra có thể không gây thêm phiền phức cho hắn.
Mà mãi cho đến sau nửa đêm, Phượng Tê Đồng mới trở về.
Lúc này Đường Oản đã sắp ngủ, nghe được động tĩnh, lập tức tỉnh táo lại, tiến lên cởi áo giáp giúp hắn, “Phu quân ăn cơm chưa?”
Phượng Tê Đồng gật đầu, “Cùng ăn với các tướng sĩ trong lều trại, nàng ăn cơm rồi sao?”
Đường Oản ừ một tiếng, đem áo giáp treo ở trêи giá áo, sau đó đi đến bên bếp lò, mở nắp cái nồi vẫn đang đặt bên trêи.
“Đây là canh gà ta hầm lúc chiều, ngươi uống một chén lại nghỉ ngơi.”
Phượng Tê Đồng thấy thế, ánh mắt càng thêm ôn nhu.
……
Uống canh, sau đó rửa mặt xong, Phượng Tê Đồng ôm Đường Oản nằm trêи chiếc giường đơn sơ, lại không có tâm tư làm chuyện khác.
Qua một buổi trưa thương thảo, gần như hắn đã có thể khẳng định, có nội gian.
Nếu không, kế sách tinh vi của lão Thất sẽ không dễ dàng bị nhìn thấu.
Nhưng hắn không vội.
Không ai có thể giở trò quỷ dưới mí mắt của Phượng Tê Đồng hắn!
Kẻ dám phản bội, hắn sẽ khiến bọn hắn chết vô cùng thê thảm!
……
Vào ngày thứ bảy Đường Oản đến biên quan, tiếng còi xung trận vang lên vào giữa đêm.
Phượng Tê Đồng lập tức từ trêи giường bật dậy, sau đó vọt tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-duong-thanh-vai-ac-lao-cong-cau-buong-tha/559152/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.