Editor: Mi Mặt Mèo
*****************
Mặt Dương Y Y biến sắc, Hạ Diệc Sơ cũng kinh ngạc chớp mắt:
"Chẳng lẽ không phải bà, mà là cụ bà? Cháu xem bà mới bốn năm chục tuổi, không giống người đã có con cháu đầy đàn."
Trước khi ra khỏi phòng, Hạ Diệc Sơ đã ngắm nghía hình dáng của mình trước gương. Hệ thống từ trước tới này đều đối xử với cô không tệ, mỗi lần đều chọn người có tướng mạo thập phần hoàn mỹ cho cô. Lần này, cũng không ngoại lệ.
Nhìn cô hoạt bát đáng yêu, tươi cười dào dạt, nhưng lời nói ra lại cứa vào tim. Phụ nữ ghét nhất chính là đụng chạm đến tuổi tác.
Dương Y Y hiện hơn bốn mươi tuổi, nhưng chăm sóc rất tốt khiến dấu vết năm tháng không hề hằn lên khuôn mặt bà ta, vẫn xinh đẹp phúc hậu, rất nhiều người đều nói bà ta chỉ hơn ba mươi tuổi. Thế mà Hạ Diệc Sơ khen ngược, gọi người ta một tiếng bà, còn nói bốn năm chục tuổi.
Dương Y Y nghe mà thiếu chút nữa muốn cắn chính mình.
Dương Y Y nhìn An Hạo Thành và An lão gia, cả hai lúc này đang nhìn vào tờ báo trong tay mình, căn bản không có ý muốn nói giúp bà ta.
An Dập nhẹ giọng nói với Hạ Diệc Sơ:
"Đẩy anh vào phòng ăn, rồi đi gọi phòng bếp mang ít thức ăn lên nha."
Trước mặt Dương Y Y, Hạ Diệc Sơ phải diễn tròn vai, ngoan ngoãn vâng lời đẩy An Dập đến bàn ăn, rồi vào phòng bếp nói chuyện với đầu bếp, sau đó tự bưng bữa sáng ra ngoài.
Thời gian này, An Hạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-he-thong-cong-luoc-lang-tinh-boss/560337/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.