Editor: ,
Ngày hôm sau, vào sáng sớm.
Phó Khuynh mơ hồ mở mắt, trong tâm trí lúc này là sự việc của tối qua, cô kéo chăn muốn đi ra ngoài, kết quả phát hiện người nọ lại không ở trong phòng.
Vừa thở phào nhẹ nhõm, lại vừa khó chịu mà cắn môi dưới.
Khó chịu!
Không nhận người sau khi mặc quần vào sao? Sau khi hung dữ nhiệt tình vào đêm qua xong liền vội vã chạy?
Thời điểm nàng đang âm thầm phun tào, trong đầu bỗng nhiên vang lên âm thanh của Tả Tả: "Ký chủ, tối hôm qua trên màn hình cũng không có hiện lên gì cả, chứng tỏ nam chủ vẫn mặc quần áo, khi nào cởi quần chứ?"
"Câm miệng! Đồ nhìn lén người khác."
Tả Tả kêu lên một tiếng, quay đầu đi không xem nàng, dáng vẻ thực ngạo kiều.
Phó Khuynh xoay người rời giường, không thèm phản ứng với bộ dạng kia của nó.
-
Rửa mặt một chút, sau đó thay bộ quần áo đơn giản thoải mái liền xuống nhà.
Trái với bộ dạng nhàn nhã thư thái đi dạo quanh hậu hoa viên của nàng thì hình như dưới nhà có vẻ rất náo nhiệt.
"A -- bảy đại cô cùng tám dì cả như thế nào lại tới?"
Xung quanh tính cả người ngồi lẫn người đứng thì cũng phải tính được hơn hai mươi hoặc ba mươi người.
Nàng không rõ nguyên do liền nhìn về phía Giang Thời nhìn lại, phát hiện ra hắn so với nàng không có bình tĩnh như vậy, hai má hiện lên một mảnh ửng đỏ.
"Tô Thanh, mau xuống dưới đi, vị hôn phu của ngươi nói như thế nào cũng không nỡ kêu ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-he-thong-tram-phan-tram-ngot-sung/1064284/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.