Thấy thế, Mộ Vân Ca lập tức kinh hoảng nói: "A Tình, anh không cần xúc động! Anh không cần quản tôi!"
Dứt lời, Mộ Vân Ca liền đưa lưng về phía Bạc Tình mặt không biểu tình nhìn Nghiêm Thù, nhưng âm thanh lại khóc thút thít cầu xin, "Nghiêm Thù, cầu anh buông tha cho hắn đi? Em đi theo anh, về sau em sẽ không liên hệ với hắn nữa."
Nhìn đến Mộ Vân Ca vẻ mặt lạnh nhạt phun ra âm thanh khẩn cầu, biểu tình lạnh lùng trên mặt Nghiêm Thù thiếu chút nữa đều duy trì không được.
Cơ bắp trên mặt vặn veoh chớp mắt một cái, Nghiêm Thù hờ hững nhìn thoáng qua Bạc Tình, sau đó đối với Mộ Vân Ca nói: "Muốn buông tha hắn cũng có thể, nhưng anh có một điều kiện."
* * *
"Điều kiện gì?" Mộ Vân Ca một bên trừng mắt nhìn Nghiêm Thù, một bên âm thanh đáng thương vô cùng hỏi.
Nhìn thấy ánh mắt Mộ Vân Ca, Nghiêm Thù thiếu chút nữa không nhịn được cười khẽ lên.
Cũng may hắn kịp thời khống chế được biểu cảm chính mình, sau đó nói: "Ngay trước mặt hắn hôn anh một chút, anh liền buông tha hắn!"
Nghe được lời này, Bạc Tình lập tức kích động ở trong tay Lôi Bân giãy dụa lên, sau đó giống như thú dữ giận dữ gầm thét: "Nghiêm Thù, mày thật là vô sỉ! Uyển Nhi, không cần nghe hắn!"
Mộ Vân Ca nghe xong lập tức biến sắc quay đầu nhìn về phía Bạc Tình, biểu tình thoạt nhìn tuyệt vọng lại thâm tình, "A Tình, thực xin lỗi! Anh về sau hãy cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nghich-tap-boss-phan-dien-cau-buong-tha/2013981/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.