Thánh Âm đã cố gắng ngủ sớm mai dậy sớm.
Không hiểu sao dù trong lòng rất muốn như vậy, nhưng nàng vẫn luôn luôn tỉnh giấc vào lúc quá trưa, sau đó Lý Giác Huyền từ buổi thiết triều về sẽ đi vào nội thất thay quần áo cho nàng.
Hôm nào cũng vậy, nhiều khi đêm qua con cá khuyên nhủ Hoa Mai rằng nhớ gọi nàng dậy sớm nhé.
Kết quả ra sao? Nàng vẫn dậy muộn.
Hoa Mai bảo nàng ta không thể làm trái ý thế tử gia.
Chán ngấy, Thánh Âm quyết không làm khó Hoa Mai nữa.
Nhưng ngày ngày, nàng dần phát hiện ra một điều.
Thái độ của Hoa Mai rất kì quái.
Kì quái kiểu gì?
Kiểu lạ lẫm ấy.
Nàng chưa bao giờ thấy qua một Hoa Mai kì quặc đến vậy.
Ngày xưa Hoa Mai tuy là một người ít nói nhưng nàng ấy lại biểu lộ rất nhiều cảm xúc.
Nhưng dạo gần đây thì sao? Nàng ấy không thèm nói câu nào với Thánh Âm, bảo gì làm đấy, có khi nói không thèm làm.
Còn những lúc rảnh rỗi, Hoa Mai sẽ ngồi đơ ra một chỗ y con rối, chẳng nói chẳng rằng, dáng vẻ như đã mất đi sinh khí.
Sự hoài nghi nảy sinh trong lòng.
Một ngày nọ, Thánh Âm kéo con Đũy Mồn Lèo ra, nhờ nó đi giám sát Hoa Mai.
Mèo đen nhỏ bày tỏ phi thường bất mãn, nó đã đi theo con Sen đến cái đất nước nhàm chán thiếu cá chết tiệt này rồi.
Giờ bảo nó đi theo dõi một ả a hoàn ư? A hoàn đó lại là Hoa Mai thân quen nữa chứ.
Hoa Mai thì có cái quần gì phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua-hai-yeu/1058891/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.