Đức Mạnh thấy cô đang ngẩn người, không biết nghĩ cái gì.
Hắn ngay lập tức chạy tới, đứng trước mặt cô gọi: "Này, hồi hồn!"
Mai Hạ bị gọi mà giật mình, nhướng mày nói: "Sao? Tính tiền?"
"Không phải!"
Hản nhăn mặt.
"Cô đứng đây làm gì thế? Phải cùng với tôi chứ!"
Mai Hạ nhìn sang, tên nhóc này vậy mà đem hết đồ ăn ra cho cô.
Có lẽ hắn cảm nhận được cô không vui lắm, vì thế mới...!
an ủi chăng? Ở góc nhìn của cô, chỉ có thể thấy nửa mặt của hắn.
Một bên má vì có thức ăn mà phồng lên, trông như một con sóc.
Đức Mạnh bị cô nhìn đến mức không được tự nhiên, trốn tránh nói: "Gì...!
Gì thế?"
"Không có gì.
Đi về thôi"
Mai Hạ lắc đầu đứng dậy.
Hẳn không có ý kiến, lon ton chạy theo sau.
Đột nhiên, phía trước vang lên tiếng của một nhóm thanh niên, trông bộ dạng thì chắc là một lũ ăn chơi lêu lổng.
Chúng thấy Mai Hạ xinh đẹp, ngay lập tức huýt sáo trêu đùa rồi cười phá lên.
Đức Mạnh không hiểu nhưng qua thái độ của chúng có thể biết được chúng không có ý tốt, vì thế trừng mắt cảnh cáo.
"A, thằng ranh này! Mày trừng mắt với ai đấy? Biết bố mày là ai không?"
Một tên tức giận quát lên.
"Nhìn gì? Tao đánh gãy chân bây giờ"
"Mẹ mày! Sĩ diện với gái hả?"
Đám thanh niên như tìm được cớ, kéo nhau vây lấy hai người.
Cả hai rất bình tĩnh, không hề hoảng hốt.
Đức Mạnh nói: "Tránh ra, chúng tôi cần về nhà"
"Mày bảo ai tránh ra hả? Hôm nay, tao phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nu-phu-xuat-sac-nhat/2096414/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.