Editor: Lãnh Sam.
Hứa Thanh Thanh bị một phen lời nói của Ngôn Linh làm cho ngơ ngác.
Những việc này Ngôn Linh đều biết?
Ánh mắt cô ta có chút kinh hoảng né tránh.
Muốn mở miệng nói cái gì, lại bị Ngôn Linh giành trước một bước, rõ ràng không tính cho cô ta cơ hội.
" Ha, không tốt, tôi đã quên, kế hoạch này của cô thất bại.
Rốt cuộc tôi không phải cô, không ai sẽ giúp tôi thu thập cục diện rối rắm."
Lời nói trêu chọc, mang theo vài phần cảnh cáo.
Sắc mặt Hứa Thanh Thanh trở nên tái nhợt, cô ta có ý đồ muốn biện giải, nhưng mỗi một lần, Ngôn Linh luôn có thể giành mở miệng trước, đem những lời cô ta muốn nói, toàn bộ chèn ép trở về.
Bức cô ta, một chữ cũng không nói nên lời.
Nói thế nào Ngôn Linh đều nói lại được, cô ta còn có thể nói gì?
Lại cứ, Ngôn Linh căn bản không tính toán buông tha Hứa Thanh Thanh.
Trước khi đi, dường như nghĩ tới cái gì, cố ý dừng bước chân một chút, quay đầu lại nhìn thoáng qua Hứa Thanh Thanh.
Mười phần hảo tâm nhắc nhở, " Nhớ rõ trở về cùng vị đại bá phụ của cô thương lượng thật tốt một chút, chứng cứ cô mua giết người ở trong tay tôi, xem ông ta có biện pháp nào cứu cô một mạng không."
Lời nói lạnh nhạt không mang một tia cảm tình, làm Hứa Thanh Thanh sợ tới mức há hốc mồm dường như đóng đinh tại chỗ.
Cô ta nhìn cô gái đứng ở cửa.
Con ngươi xinh đẹp lấp lánh rực rỡ, mang theo trương dương sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xuyen-nu-vuong-nam-than-cau-hac-hoa/2176960/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.